KÍNH VẠN HOA, NHẬT KÝ CỦA MẸ, SÁNG TÁC, LƯỢM LẶT ĐÓ ĐÂY

8 thg 12, 2024

ĐỐI LẬP

    Cứ chắc mẩm có trong tay tất cả

        Trống rỗng một ngày chẳng còn lại điều chi

    Sung sướng nghĩ mình đang độ xuân thì

        Có hay đâu tuổi già rong ruổi tới

    Mải ồn ào ngỡ mình thêm tươi mới

        Trong âm thầm tay chạm phải rêu phong

    Được - mất, hơn - thua mình chôn chặt trong lòng

        Người đem diễn giữa dòng đời cuộn chảy

    Hoang mang trước đoạn đường xa ngái

        Nghe yêu thương vẫy gọi chợt thêm gần

    Đất lành ở dưới bàn chân

        Thênh thênh ta bước dẫu còn chua cay...


20 thg 8, 2024

12 VĂN SỬ ĐỊA TRONG TÔI LÀ… (phần 2)

                                             (Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng…) 


           NHÂN TÀI NHƯ LÁ MÙA XUÂN

Mẹ Tôi thi thoảng vẫn kể lại, lúc nhận kết quả đỗ Đại học, Tôi từng thốt lên “May mà sang Trường Năng khiếu tỉnh, không sang chưa chắc con đỗ”. Nguyên do là ở trường cũ, đã có lúc Tôi tự tin, tự mãn cao độ về sức học của mình đến nỗi sự trau dồi thiếu, sự mở mang kiến thức thiếu và không có động lực để bật lên. Thời gian đầu vừa sang, Tôi thực sự “choáng”. Các bạn học đều là tinh hoa của thị xã và các huyện trong tỉnh. Nhân tài như lá mùa xuân chứ không phải như lá mùa thu, ba mươi mấy bạn học là ba mươi mấy cá tính, ai cũng có thế mạnh, ai cũng có nền tảng và quyết tâm thi đua, các bạn chịu đọc, chịu học và học rất tốt.

12 VĂN SỬ ĐỊA TRONG TÔI LÀ… (phần 1)

(Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng…)