Trống rỗng một ngày chẳng còn lại điều chi
Sung sướng nghĩ mình đang độ xuân thì
Có hay đâu tuổi già rong ruổi tới
Mải ồn ào ngỡ mình thêm tươi mới
Trong âm thầm tay chạm phải rêu phong
Được - mất, hơn - thua mình chôn chặt trong lòng
Người đem diễn giữa dòng đời cuộn chảy
Hoang mang trước đoạn đường xa ngái
Nghe yêu thương vẫy gọi chợt thêm gần
Đất lành ở dưới bàn chân
Thênh thênh ta bước dẫu còn chua cay...